Trạng thái tâm không phải là tất cả nhưng lại có thể chi phối cả cuộc đời. Tâm niệm tốt thì điều gì cũng tốt, tâm niệm xấu thì tất cả đều hỗn loạn.
Ai trong đời chưa từng vấp ngã, vấp ngã rồi chớ khóc, hãy biết đứng thẳng lên và cười,(dù hơi quê một chút) phủi bụi và tiếp tục tiến bước. Nhìn thẳng vào từng thất bại, thích ứng với mỗi lần chìm nổi, rút kinh nghiệm từ mỗi lúc vấp ngã, tận dụng mỗi lần trắc trở.
Nỗ lực tạo cho mình tâm thái tốt đẹp nhất, dành thời gian thiền tập cân bằng hơi thở, điều chỉnh vọng niệm, không vội vã đòi hỏi thành công, cho dù có ngã đau thế nào đi nữa thì vẫn có thể chăc chắn rằng “ngày mai tốt đẹp”.
Rất nhiều lúc chúng ta hy vọng đối phương sẽ tạo điều kiện thuận lợi cho mình. Ban đầu ta cảm kích khôn nguôi, nhưng lâu dần thành quen, ta đã quen với việc người ta tốt với mình, bèn cho rằng đó là lẽ đương nhiên. Đến một ngày họ không còn tốt với ta nữa, ta liền oán hận. Thực ra không phải người kia không tốt nữa, mà vì chúng ta yêu cầu quá nhiều, đã quen với nhận về mà quên mất cảm ân.
Tâm niệm tốt tạo ra tâm trạng tốt, tâm trạng tốt tạo ra thần thái xuất sắc nhất của một người. Thế nên, kiểm soát tốt tâm niệm thì cuộc sống mới an hòa.
Thông thường, không phải vì chúng ta thua kém người khác mà là vì tâm niệm xấu đã hạ thấp hình ảnh và năng lực, làm nhiễu loạn tư duy của chúng ta. Cũng là nói, chúng ta thua chính mình.
Từ Tâm, khoáng đạt cái nhìn
Do Tâm hạn lượng, tánh tình nhỏ nhen.
Từ Tâm, trời đất rộng thênh
Bởi Tâm, ngõ hẹp bon chen kiếp, đời.
Từ tâm, hạnh phúc rạng ngời
Tự tâm phiền muộn một trời đa mang..
Tu Tâm, đời sẽ bình an..
Chuyển tâm, sẽ thấy Niết Bàn là đây!
Như Nhiên